Tổng kết 20 năm gắn bó với nghề – Một tờ giấy, cả một hành trình
Tổng kết 20 năm gắn bó với nghề – Một tờ giấy, cả một hành trình
Hai mươi năm làm nghề điện. Đủ để tóc bạc đi đôi chút, đủ để bàn tay chai sạn vì dây đồng, mỏ hàn, tua vít… Và cũng đủ để hiểu: một tờ giấy cách điện – tưởng như nhỏ bé, lại mang theo cả một hành trình dài của sự bền bỉ, sự tỉ mỉ và cả tình yêu với nghề.
Nếu bạn đã từng cầm cuộn dây, từng chạm tay vào mô tơ cháy khét, từng gồng mình tháo từng con ốc trong cái nóng hầm hập giữa xưởng… thì bạn sẽ hiểu vì sao chọn đúng giấy – giữ đúng kỹ thuật – chính là giữ lấy uy tín, giữ lấy nghề.
Giấy cách điện – không chỉ là vật tư
Tôi từng thấy nhiều người coi giấy cách điện chỉ là một phần phụ, miễn sao bọc cho có, chống chạm là được. Nhưng sau bao lần bảo hành, sau bao lần “chạy xe đi sửa lại dù đã làm kỹ”, tôi nhận ra:
-
Giấy cách điện là lớp da bảo vệ cho thiết bị.
-
Là ranh giới giữa chạy bền hay cháy máy.
-
Là chi tiết nhỏ thể hiện tay nghề thật sự của người thợ.
Cũng như đầu bếp phải biết chọn dao, người thợ điện phải biết chọn giấy. Mà không chỉ chọn, phải biết bảo quản, cắt, cuốn, dùng đúng chỗ, đúng loại.
Từ xưởng nhỏ tới nhà máy – đâu đâu cũng cần giấy
Tôi từng bán giấy cho:
-
Một bác thợ già mở xưởng ở Long Xuyên, mỗi ngày quấn vài cái mô tơ quạt.
-
Một nhóm sinh viên năm cuối tự làm biến áp cách ly cho loa kéo.
-
Một công ty nước ngoài sản xuất máy CNC xuất khẩu.
-
Một chị kỹ sư trẻ ở khu công nghiệp, ngày ngày quản lý bảo trì cả trăm thiết bị.
Mỗi người một cách làm. Nhưng ai dùng giấy đúng cách, bảo quản kỹ, làm việc cẩn thận – người đó luôn ít lỗi, ít lo, và làm được lâu.
Những bài học tôi học được từ... tờ giấy cách điện
1. Làm nghề phải biết tự nghiêm với mình
Chỉ vì một miếng giấy rách, bạn có thể phải tháo nguyên mô tơ ra làm lại. Thà mất 3 phút cắt lại giấy, còn hơn mất 3 tiếng sửa lại máy. Nghề này không cho phép ẩu.
2. Uy tín đến từ những thứ nhỏ nhất
Khách không cần biết bạn dùng loại dây đồng gì. Nhưng nếu họ thấy bạn cắt giấy gọn, cuốn đẹp, bo đầu chắc – họ sẽ tin bạn làm kỹ, làm có tâm.
3. Làm nghề là chia sẻ, không phải giấu nghề
Tôi từng chỉ một bạn sinh viên cách dùng giấy fishpaper để chống rung đầu cuộn. Một năm sau, bạn ấy ra trường, mở xưởng nhỏ. Ngày quay lại mua giấy, bạn bảo: “Nhờ anh mà em khỏi bảo hành mấy tháng nay.”
Tôi tin: nghề tốt là nghề biết chia sẻ.
Từ một cuộn giấy, mở ra cả một cộng đồng
Những bài viết tôi chia sẻ suốt 20 phần vừa qua không chỉ là kinh nghiệm cá nhân, mà là sự tổng hợp từ hàng trăm cuộc nói chuyện với thợ, kỹ sư, sinh viên, người vận hành thiết bị.
Chúng tôi gặp nhau không phải ở quán cà phê sang trọng, mà ở góc xưởng bụi bặm, bàn làm việc cũ kỹ, ánh đèn vàng mỏi mắt. Nhưng chính ở đó, những câu chuyện nghề được kể, những mẹo nhỏ được chia sẻ, những cuộn giấy được truyền tay như niềm tin.
Cảm ơn bạn – người đang đọc đến dòng này
Nếu bạn đã đọc hết bài viết này, hoặc đã theo dõi từ bài 1 đến bài 20, tôi xin được gửi lời cảm ơn chân thành. Vì chính bạn, chính anh em làm nghề, chính sự tử tế trong công việc… đã cho tôi động lực để viết, để chia sẻ, để đồng hành.
Tôi không chỉ bán giấy cách điện. Tôi sống với nghề. Và tôi tin bạn cũng vậy.
Nếu bạn cần bất cứ hỗ trợ nào về giấy, về cách dùng, về mẹo nghề – nhắn tôi. Không cần phải mua gì cả. Vì giúp anh em làm nghề kỹ là niềm vui lớn nhất.